Tuesday, April 22, 2025

New Port Bridge Battle, April 28, 1975 - Trận Đánh Cầu Tân Cảng (Cầu Sài Gòn) ngày 28 tháng 4 năm 1975

 



    
    I drew the picture above to depict the New Port Bridge (Saigon Bridge) Battle which took place on April 28, 1975. 
    I remember trying to reach Long Binh Post with a friend of my dad's the same day. However, the farthest we could get to was the Dong Nai river, about 20 miles North of Saigon. It appeared that the ARVN soldiers had set up a defense line or fortification line on the South side of the Dong Nai bridge. Nobody could cross the bridge at the time. The Field Police (Cảnh sát dã chiến) redirected all Bien Hoa FW northbound traffic to a nearby vacant lot. 
    All of a sudden, all hell broke loose!!! There was a fierce exchange of gunfire between the NVA from the North side and the ARVN on the South side of the river. I remember jumping out of the car and diving down onto the ground to take cover. The sound of gun shots and bullets whizzing over our heads together with the yelling of soldiers turned everything around us into a total chaos! 
     Air-support must have been called in because not long after the fighting started, two F-5As of the VNAF appeared in the sky. They both streaked by before we could even hear them. The jets fired rockets and dropped bombs on the other side of the river. Columns of black smoke rose in the sky. Within a few minutes, the sound of gunfire died down and finally stopped. We all got back in our car and drove like hell out of the area. We returned to Thu Duc without knowing the fates of our loved ones including my dad who was stationed in Long Binh at the time!

Hung Huynh

    (Tôi vẽ bức hình trên đây để miêu tả trận đánh cầu Tân Cảng diễn ra ngày 28 tháng 4 năm 1975. 
    Cũng ngày hôm đó tôi và một người bạn của ba tôi đang cố gắng tìm mọi cách để đến căn cứ Long Bình. Tuy nhiên chúng tôi chỉ có thể đến được bờ sông Đồng nai, cách Sài Gòn chừng 30 km về hướng Bắc. Binh sĩ VNCH có vẽ như đã lập một tuyến phòng thủ dọc theo phía Nam của cầu sông Đồng nai. Không ai được phép qua cầu lúc này. Cảnh sát dã chiến hướng dẫn tất cả xe cộ trên xa lộ Biên Hòa vòng trở lại, vào một bãi đất trống gần đó. 
    Bổng nhiên, mọi thứ trở nên hỗn loạn!!! Cuộc đọ súng giữa Quân Bắc Việt ở bên bờ Bắc sông Đồng nai và quân Việt nam cộng hòa ở phía bờ Nam nổ ra dữ dội! Tôi còn nhớ đã phải lao ra khỏi xe nhào vội xuống đất để tránh đạn. Tiếng súng, tiếng đạn rít ngang đầu, hòa với tiếng kêu la của binh sĩ làm cho khung cảnh trở nên vô cùng náo loạn!
    Chắc là có ai đã đó gọi không yểm vì không lâu sau, hai chiếc F-5A của Không lực VNCH xuất hiện trên bầu trời. Chưa kịp nghe thấy tiếng động cơ thì chúng đã lao vút qua đầu chúng tôi. Phi tuần trút bom và rốc kết xuống vị trí đối phương phía bờ sông bên kia. Khói đen bốc lên bầu trời. Không lâu sau, tiếng súng thưa dần rồi cuối cùng im hẳn. Chúng tôi lên xe chạy thụt mạng về Thủ Đức mà không biết được số phận những người thân, trong đó có ba tôi người đang đóng quân tại căn cứ Long Bình.)

Hùng Huỳnh 


Pilot of a VNAF A-37B from the 516th FS "Flying Tiger"

 


A pilot of a VNAF A-37B from the 516th FS "Flying Tiger"

Saturday, April 19, 2025

Thời Gian Cứ Mãi Trôi

 

    Tối qua tôi tình cờ được nghe lại bài hát "Le Temps Qui Court" (Time Is Racing) trên Youtube.  Alain Chamfort trình bày nhạc phẩm này trong hai show diễn, một vào năm 1976 và show kia vào năm 2024. Tôi vô cùng bối rối khi đã không làm sao kiểm soát được cảm xúc của mình.
    Xin trích một đoạn dưới đây:

    ...À l'heure qu'il est, mes voitures de plastique 
sont devenues vraies depuis long temps.
Et finalement les affaires et l'argent
ont remplacés mes jouets d'avant.

Et c'est le temps qui court, court, qui nous rend sérieux
La vie nous a rendus plus orgeuilleux.
Parce que le temps qui court, court, change les plaisirs.
Et que le manque d'amour nous fait vieillir...
 
    Xin tạm dịch như sau: 

Đã từ lâu, những chiếc xe bằng nhựa của tôi
đã biến thành những chiếc xe thật.
Rồi cuối cùng các thương vụ và tiền bạc rũng rĩnh
cũng đã thế chỗ cho những món đồ chơi thời thơ ấu.

Thời gian cứ chạy, chạy mãi, làm chúng ta trở nên nghiêm túc hơn.
Cuộc đời đã làm cho chúng ta ngã mạn.
Bởi vì thời gian cứ chạy, chạy mãi, làm thay đổi những dục vọng của chúng ta.
Sự thiếu vắng tình yêu đã khiến chúng ta trở nên già cỗi...


    Đó chì mới là những lời than thở của một con tim vừa bị cướp mất thơ ngây. Mãi về sau này, khi mọi dục vọng đại diện bởi lý trí lụn tàn thì con tim mới có cơ hội hồi sinh để mang con người trở về với tình yêu trong sáng ban đầu và hạnh phúc vĩnh cữu.

    Nhìn một Alain thời hoa niên và Alain lúc xế chiều, tôi thấy bất nhẫn quá! Thôi thì qui luật tự nhiên mà, tất cả đều vô thường! Ngẫm lại mình cũng vậy. Chỉ hơi buồn một nỗi khi tuổi xuân còn, con tim đầy nhiệt huyết nào có biển lận với cuộc đời? Vậy mà lúc thu chưa kịp tàn ngươi đã tuyệt tình đến vậy?

    Trong khoảnh khắc ngắn ngủi tôi vụng về đánh rơi vỏ bọc cứng cỏi của một gã đàn ông đã sống quá nữa kiếp người. Tôi thật sự không mấy thích cái cảm giác của giọt nước mắt âm ấm chảy dọc trên má, thấm mằn mặn khóe môi. Cảm giác lạ mà quen! Phải chi chuyện này có thể xảy ra mấy mươi năm trước khi mà tôi còn cần đến nó thì hay biết bao nhiêu!

    Hồi đó, mỗi lần cuộc đời cứa một nhát đau điếng vào tâm cang, cái cảm giác bùng nổ, tuôn trào dâng lên mạnh mẽ trong lồng ngực, rồi bổng tắt lại trong cổ họng như thể nó đang bị một bàn tay vô hình lạnh lẽo nào đó bóp nghẹt. Nó làm gì có cơ hội lan đến hai con mắt ráo hoảnh đến trơ trẽn!
    
    Có những biến cố trong cuộc đời mà mỗi người và mọi người phải trải qua. Nhỏ bé như vết gai đâm hay to lớn như một cơn hồng thủy càn quét địa cầu. Trái tim con người chừng nào còn đập sẽ tìm cách thích nghi với hoàn cảnh và môi trường khắc nghiệt mới. Trong trường hợp những người thế hệ chúng tôi, tuyến lệ đã bị thoái hóa và ngừng hoạt động trong một thời gian dài. Đây là một sự tiến hóa giúp chúng tôi sống còn cho đến ngày nay.

    Giờ đây nhịp sống đã chậm lại, thế giới đã thu nhỏ lại, nhân sinh cũng hạn hẹp đi rồi. Chúng tôi không cần tấm khiên nặng nề của trí thức và kinh nghiệm bảo vệ nữa. Giờ là lúc tâm linh và trí tuệ thăng hoa. Có thể một vài giọt nước mắt bây giờ sẽ giúp rữa sạch đôi mắt trần gian để ta nhìn đời sáng suốt hơn. Cám ơn sự nhạy cảm và một chút yếu mềm của tuổi già vì nó mang lại cho cuộc đời nhiều điều thú vị. 

Hùng Huỳnh